"Bùi Lâm, sao dạo gần đây không thấy em nghỉ phép về quê vậy?"
Ngày cuối tuần trong trường học, đúng lúc anh họ của Bùi Lâm - Bùi Bằng, đi công tác ngang qua đây nên đến nhà cô chơi.
Anh ta không chỉ đến một mình mà còn dẫn theo vài người họ hàng ở quê.
Sau khi dùng bữa trưa ở nhà cô, Bùi Bằng và Bùi Thương Vũ trò chuyện trong phòng sách một lát. Lúc anh ta đi ra cũng trùng hợp thấy Bùi Lâm đi từ trong phòng của mình ra.
Bùi Lâm cũng có ấn tượng vô cùng sâu đậm với người anh họ này.
Không vì nguyên nhân nào khác mà chỉ bởi vì người anh họ này của cô là một trong những người cùng lứa hiếm thấy có thể cùng người lớn trao đổi bình đẳng, hơn nữa không có bất cứ vẻ gò bó gì cả.
Sau khi gặp nhau được vài lần, Bùi Lâm khá là khâm phục anh họ của mình.
"Đúng vậy, quả thật là đã lâu chưa về chơi, chắc vì dạo này việc học hành dần nặng hơn nên em không có thời gian rảnh để về." Bùi Lâm lễ phép trả lời.