Lâm Thịnh đứng lặng lẽ trước cánh cửa Tà Linh, cậu đã đổi sang một bộ quần áo bó hơn, ôm sát cả cơ thể.
Nếu cho những cô gái khác mặc bộ quần áo này thì ai cũng sẽ cảm thấy bộ quần áo này ôm cơ thể quá chặt, thậm chí có cảm giác gần như không mặc vậy.
Thế nhưng Lâm Thịnh lại hoàn toàn không để ý tới điều này.
Bộ quần áo này của cậu là một bộ trang phục ngụy trang được chế tạo đặc biệt, chuyên dùng để thực hiện kế hoạch trong suy nghĩ của cậu.
Phía ngoài của bộ quần áo này được phủ thêm một lớp vật liệu được gọi là Karissa, có tác dụng tạo ảo giác cực mạnh. Loại vật liệu này có thể mô phỏng ra các loại hơi thở đặc biệt mà chủ nhân cần có, đương nhiên trong đó bao gồm cả tà linh nữa.
Những ngày này, cậu không vào trong giấc mộng nữa, cũng có thể bởi vì địa điểm thay đổi liên tục làm cho giấc mộng còn chưa kịp tạo hình vững chắc.