Ầm.
Lâm Thịnh tiện tay đánh tan quái nhân vừa ló ra, khiến nó tan thành điểm sáng. Cậu tìm liên tục hơn nửa tiếng. Ngoài trời đã sắp sáng, nếu vẫn tìm không ra thì cậu chỉ đành rời đi.
Cảm giác bản năng bắt nguồn từ huyết mạch Nham Long mách bảo cậu, bên trong tòa nhà này nhất định có vấn đề. Những kẻ còn lại chắc chắn đang nấp ở đâu đó. Dựa theo trí nhớ cậu có được từ quái nhân kia, số lượng ở đây phải tính theo nghìn, chứ không phải chỉ có mấy chục kẻ như thế thôi.
Cậu tìm một lượt từ tầng cao nhất xuống dưới cùng với các binh sĩ Hầm Giam. Hầu như mỗi ngóc ngách của từng tầng và mỗi khe hở cậu đều đã sục sạo hết. Song, chẳng có chỗ nào ẩn chứa đám quái nhân không thể trông thấy bằng mắt thường kia cả. Cũng may binh sĩ Hầm Giam đã hóa thành khói đen, giải quyết tất cả mọi camera quanh đây, giúp cậu không bị phát hiện.
"Mình có thể cảm thấy rất nhiều hơi thở linh hồn ở đây… Nhưng vì sao mà không thể tìm được!!"