Nụ cười trên mặt người đàn ông áo trắng từ từ tan biến.
"Có nghĩa... hai gã cấp Lục Dực sao?"
Vẻ mặt của Renee đứng bên cạnh còn biến đổi nhanh hơn. Cho dù gã có là thiên tài đi chăng nữa, tiềm lực tương lai lớn ra sao, thì cấp độ Lục Dực vẫn luôn là cột mốc mà gã không thể nào vượt qua được trong một thời gian ngắn. Cảm nhận được sự nguy hiểm cận kề, gã nhanh chóng nhìn về phía người đàn ông áo trắng.
"Rút lui đi." Người kia bình tĩnh nói.
Y chỉ đến đây để giúp một tay chứ không phải tới liều mạng. Cho dù có tự tin với thực lực của mình như thế nào đi chăng nữa, y cũng không thể vì một chút thù lao cỏn con mà chém giết thục mạng.
"Mới vậy mà đã rút lui? Hay là để lại một ít gì đó ở đây đã?"
Vua Thép hừ lạnh một tiếng, ngọn lửa trên tay phải bắt đầu bùng lên, nhanh chóng ngưng tụ thành một cây rìu chiến khổng lồ.
Vèo!
Lưỡi rìu văng ra, phóng to, bắt đầu hấp thụ vô số mảnh vụn kim loại xung quanh.