"Điểm tiếp xúc?"
Lâm Thịnh cầm sách lên, tiếp tục lật về sau, đáng tiếc là ở những trang sách sau đó, toàn bộ đều là chữ viết lung tung tùy tiện, chi chít đầy trên trang giấy.
Ngòi bút màu đỏ sậm vạch ra vô số đường cong lớn nhỏ không đồng đều trên trang sách, ma mị giống như có thể từ trong những đường cong đó mà nhìn thấy từng con ma quỷ đang cười gằn sắc bén.
Lâm Thịnh quét mắt nhìn những quyển sách nằm đầy trên mặt đất, cậu lại nhặt một quyển khác lên, mở ra kiểm tra. Lần này là một bản ghi chép trong khi đi du lịch, mới đầu chủ nhân của quyển sách này viết về tục lệ và con người ở lân cận thành Hắc Vũ, nhưng mà không được bao lâu thì ở phía sau, nét chữ cũng bắt đầu trở nên lộn xộn kỳ lạ.
Một vài câu nói giống như mê sảng bắt đầu xuất hiện rất thường xuyên. Ngay sau đó là quyển thứ ba, quyển thứ tư. Lâm Thịnh nhặt từng quyển sách lên kiểm tra một lượt.