Trong ngôi miếu đổ nát.
Lâm Thịnh một mình đi ra từ cửa lớn, từng làn khói đen phía sau lưng nhanh chóng tản ra, nháy mắt đã biến mất.
Cậu xốc cái balo đeo trên vai, nhìn sắc trời. Bầu trời màu xanh trong vắt, từng đám mây xếp tầng tầng lớp lớp, trùng điệp chồng lên nhau đến tận khuất phía chân trời. Rừng cây trước mặt tràn ngập mùi ngai ngái của cỏ non và sương sớm, mát mẻ vô cùng.
"Cardura chắc cũng có thể trì hoãn được một khoảng thời gian, làm bên phía Lydum không dám tùy tiện ra tay với mình."
Lâm Thịnh biết rất rõ, sách lược chủ yếu của Lydum bây giờ là duy trì sự ổn định, họ thực hiện giới nghiêm ban đêm cũng vì lý do này. Hiện tại, họ đang đối đầu với Tịch Lâm nên sẽ cố gắng tiết kiệm sức chiến đấu hết sức có thể.
Hội Thiết Quyền làm cáo mượn oai hùm, hẳn là có thể tranh thủ được một chút thời gian. Bây giờ thì phải xem Cardura có thể đối phó nổi với người ăn mòn của Lydum hay không.