Lâm Thịnh còn chưa cần nhìn đến kết quả đã cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ, lạnh như băng, rét đến thấu xương đang nhanh chóng đuổi theo đằng sau lưng cậu.
Cậu không sợ hãi mà còn cảm thấy mừng rỡ. Cậu nhanh chóng vọt tới trước cửa chính Thần điện, nhoài người nhảy ra ngoài và lăn một vòng. Sau đó cậu đứng dậy rồi cắm đầu chạy về phía trước.
Chẳng mấy chốc, cậu đã chạy ra khỏi phạm vi bậc thang của Thần điện. Lúc này cậu mới xoay người ngoái nhìn lại sau lưng. Vua Bóng Đêm Deas đang đứng trước cửa chính của Thần điện, không đi ra ngoài mà chỉ là bình tĩnh nhìn cậu chăm chú bằng đôi mắt màu tím.
"Quả nhiên! Nơi này cũng có phạm vi hạn chế!" Trong lòng Lâm Thịnh chắc chắn điều đó.
Chỉ cần có phạm vi hạn chế là được, còn lại thì mặc kệ nó có mạnh hơn nữa, cậu cũng có thể từ từ mài chết!