Sau mấy ngày điên cuồng kháng cự, dưới sự áp chế và hành hạ không ngừng nghỉ của Thánh quang, kẻ mặc giáp kim loại đã mất đi sức mạnh, trở nên yếu ớt vô cùng. Mà đòn tấn công nóng lạnh đột ngột của Lâm Thịnh và nitơ lỏng cũng trở thành cọng rơm cuối làm gãy lưng lạc đà. Bên ngoài cơ thể ông ta dần dần hiện ra từng vết nứt.
"May mà ông ta không biết nghỉ ngơi, hơi kích động một chút thì đã tự mình lao ra chống lại Thánh quang của Thánh điện..."
Trong lòng Lâm Thịnh thấy thật may mắn. Nếu chỉ có một mình cậu chiến đấu, mà không có sự hỗ trợ của Thánh điện thì e là mấy chục người như cậu cũng chỉ có thể trở thành bia đỡ đạn. Nghĩ tới đây, Lâm Thịnh lại cầm bình phun nitơ lỏng về phía kẻ mặc giáp.
Grào...
Ông ta phát ra tiếng kêu gào yếu ớt cuối cùng, chật vật đưa tay về phía Lâm Thịnh.
Rầm!!