Khi Phong Bất Giác đi vào quán trọ, rất nhiều người đều nhìn thấy anh, nhưng không một ai nhận ra anh là ai, cho nên không ai coi anh và bốn người đi sau anh ra gì, đều cho rằng chỉ là đám đệ tử của các môn phái hạng hai hạng ba không hiểu quy tắc, ngang nhiên xông vào quán trọ.
Lúc đó sự chú ý của Sử Yên Nhiên đang đặt vào màn đối thoại giữa Công Tôn Càn và Quý Thông, dù sao cô ta cũng là kẻ có tật giật mình, sợ chuyện này có sơ hở gì sẽ bị người ngoài nhìn ra, cho nên cô ta vô cùng căng thẳng nghe từng chữ một.
Hướng Sử Yên Nhiên ngồi ở gần bên cạnh cửa lớn quán trọ, cho nên khi dùng khóe mắt liếc nhìn có người đi vào, cô ta đã dễ dàng nhìn qua đó. Không nhìn thì thôi, vừa liếc nhìn cô ta đã sợ hãi đứng bật dậy, chiếc ghế dưới thân cũng đổ rạp xuống đất.