Phong Bất Giác mở to mắt, nhìn thấy ánh sáng nhẹ nhàng, yếu ớt bên trong khoang game. Do đêm trước đó thức dậy lúc nửa đêm, ngủ sớm, lại thức, lại ngủ, anh khó khăn lắm mới ngồi dậy, từ bốn giờ sáng ngủ tới trưa nên đồng hồ sinh học bị rối loạn.
Hai giờ ba mươi phút sáng, anh ngắt liên kết thần kinh, bước ra khỏi khoang game, đột nhiên muốn viết tiểu thuyết.
Mở cửa khoang game, vừa bước ra một bước, anh lại đạp trúng một thứ gì đó mềm mềm, sền sệt.
Lúc này, trong phòng rất tối, anh không mang dép lê, chỉ mang tất. Trong khoảnh khắc cực ngắn đó, anh đưa một một suy luận vô cùng chuẩn xác: "Đây không phải là phân mèo…" Anh cúi đầu: "Thì còn có thể là thứ khỉ gì!"
Hai mươi phút sau, anh lau sạch nền nhà, giặt sạch tất, ngồi trên bàn máy tính, nhìn thẳng vào Arthas đang nằm trên bàn như chẳng có chuyện gì xảy ra.