Tự Vũ ngồi dậy trong khoang trò chơi, nhìn người phụ nữ trung niên mặc tạp dề đứng trước mặt mình, cô thở dài: "Mẹ… Mẹ lại vào phòng con thì cũng thôi đi, tại sao lại ngắt nguồn điện."
"Mẹ gõ cửa con không trả lời mẹ." Mẹ của Tự Vũ mỉm cười nói.
"Con nghe thấy rồi, nhưng con đang bận mà…"
"Dù sao bây giờ con cũng out game rồi, mau ra giúp mẹ chuẩn bị bữa tối đi."
"Haiz…" Giọng của Tự Vũ mang sự oán trách mà thở dài: "Mẹ, chuyện thế này mẹ gọi ba ra giúp không được sao."
"Ba của con đội nón thực tế ảo trốn trong hầm xe chơi game rồi."
"Mẹ đã biết ba trốn ở đâu… Mà còn…"
"Đàn ông ham chơi game là bản tính, nếu không quá đáng, phụ nữ chúng ta cứ mắt nhắm mắt mở cho qua là được. Nếu không thì, hôm nay mẹ đi xuống hầm xe lôi ông ấy ra, ngày mai ông ấy sẽ trốn xuống tầng hầm, ngày mốt nói không chừng ông ấy xả hết nước hồ bơi rồi chui xuống đó trốn chơi mất."