Ngày Mười ba tháng Sáu, trời vừa rạng sáng.
Phong Bất Giác đi vào phòng họp của Tiểu Thán đúng giờ. Cũng giống như mọi khi, anh lại là người đến cuối cùng trong bốn người (bởi vì quá đúng giờ).
Hôm nay, nơi này đã biến thành một chỗ giống hệt như tổng bộ của các siêu anh hùng...
Sáu vách tường trong phòng đều đổi thành màu ánh kim cực kỳ có cảm giác khoa học kỹ thuật, trên mặt tường đều có những đường vân dạng mạch điện màu xanh lam trang trí, trên trần nhà còn treo hai bóng đèn âm tường.
Bàn hội nghị vốn vừa dài vừa hẹp hôm nay đã được đổi thành một chiếc bàn hình bầu dục vừa đủ cho sáu người ngồi; phần thân bàn thu hẹp dần khi xuống phía dưới, dính liền với giá đỡ, bệ đỡ và mặt đất. Chỉnh thể bề ngoài của nó trông cũng chẳng giống bàn mà lại giống một tác phẩm nghệ thuật hơn.
Một bên khác của căn phòng, có một chiếc ghế sofa xa xỉ gấp khúc, ở giữa còn có một bàn trà. Mà ở góc phòng bên cạnh còn có cả một cái tủ lạnh...