Tự Hoài Thương không biết "chiêu đó" mà Phong Bất Giác nói là gì, nhưng cô ta đoán được rõ ràng là đối phương đang nói nhảm.
"Hừ... Vậy ư?" Tự Hoài Thương hừ lạnh một tiếng: "Vậy..." Hai tay cô ta rơi xuống song đao bên hông: "... Để tôi xem thử."
Tư duy của cô ta cực kỳ rõ ràng, so về tán hươu tán vượn... cô ta không phải là đối thủ của Phong Bất Giác, nếu cứ tiếp tục như thế, chênh lệch về giá trị thời thượng giữa hai người sẽ càng lúc càng lớn. Vì vậy... kế hoạch của Tự Hoài Thương chính là nhanh chóng kết thúc cuộc đối thoại dở hơi này và chuyển sang hình thức chiến đấu. Nếu thật sự không kết thúc được... vậy thì chỉ có thể rút đao đánh thẳng mà thôi.
"Hừ… Thông minh phết nhỉ..." Phong Bất Giác ở bên kia thầm nghĩ: "Cô ta biết giá trị thời thượng không bằng mình, muốn nhân lúc chênh lệch chưa lớn mà bắt đầu giao đấu..."