Vọng Hải Tiêu, phía Tây Mê Cung Thạch Anh.
Đây là một bãi cát dài và hẹp. Chỗ tiếp giáp giữa bãi cát và biển khơi giăng đầy những khối đá ngầm màu đen. Trong đó nổi bật nhất là một khối đá ngầm hình sọ người cao hơn năm mét. "Khuôn mặt" nó lặng ngóng về biển khơi.
Khối đá ngầm hình sọ người này được gọi là "Vọng Hải Tiêu*", cũng là tên được đặt cho nơi này.
(*) Tiêu: Đá ngầm.
Ở ngoài Mê Cung Thạch Anh có thể nhìn thấy "bầu trời chân thực" nên lúc này, những người đứng ở Vọng Hải Tiêu có thể ngắm nhìn mặt trời đỏ thẫm lặn xuống phía Tây.
Két két...
Âm thanh chuyển động của trục kim loại vang lên báo hiệu một chiếc xe ba bánh nhỏ đang tiến đến.
"Lâu rồi không gặp..." Billy nhanh chóng dừng xe cạnh khối đá ngầm lớn kia, lên tiếng.
Trên Vọng Hải Tiêu có một bóng lưng cô độc hiu quạnh đang đứng ngắm nhìn ánh tà dương.
Hắn không thèm quay đầu mà chỉ lạnh lùng đáp: "Đúng là khách quý... Lên đảo cứu em trai à?"