Sau khi nhảy khỏi Khủng Diệp, nhóm người chơi đi thẳng về hướng Bắc (đối với bọn họ thì hướng nào chẳng như nhau, chỉ có sinh vật của vũ trụ này mới có thể phân biệt được phương hướng trên đảo).
Càng đi xa khỏi sào huyệt của Tằm Cái, con đường thạch anh phía trước càng rộng rãi hơn, cũng ít ngã rẽ hơn.
Bốn người đi được gần nửa tiếng thì đến một địa điểm khá rộng rãi.
Lúc này, bọn họ mới dừng bước lại, bắt đầu chính thức nghỉ ngơi…
"Ôi…" Atobe nằm xuống ngay lập tức: "Lúc này, cho dù có đánh chết tôi, tôi cũng không đi tiếp đâu. Ít nhất để tôi nằm hai tiếng rồi nói."
"Hoàn toàn đồng ý." Thiên Mã hành Không nói tiếp. Lúc nói chuyện, anh ta cũng nằm xuống.
Một bên khác, Thiên Nga cũng ngồi xuống, dựa vào tường nói: "Tôi cảm thấy lòng bàn chân tôi sưng phù cả lên rồi… Nhưng tôi lại không thể cởi giày, cũng không thấy gì khác thường trên thanh trạng thái cả."
"Ha… Vậy thì anh phải chịu đựng chứ sao nữa." Phong Bất Giác cười nói.