Câu trả lời của Liesendahl cũng rất cụ thể, hắn đưa một ngón tay ra chỉ: "Đi thẳng về hướng đó, xuyên qua 'rừng cây Châm Chọc', lội qua 'đầm lầy u linh', các ngươi sẽ nhìn thấy được Thần điện."
Nói xong gợi ý này, hắn liền xoay người rời đi, cũng nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của những người chơi.
Nhóm người chơi cũng không hề lề mề, lập tức lên đường, đi thẳng về hướng mà Liesendahl đã chỉ. Atobe vừa đi còn vừa phàn nàn: "Dây dưa lâu như vậy, người cầm rìu chẳng phải là cu li đi chặt cây mở đường sao..."
"Rất phù hợp với phe và tín ngưỡng mà anh đã lựa chọn mà." Phong Bất Giác trêu chọc.
"Ăn *beep* của tôi nè!" Đối mặt với sự trêu chọc của anh Giác, Atobe dùng câu này để đáp lại là hợp lý nhất.
"Ha ha..." Phong Bất Giác không để ý mà nở nụ cười: "Nhưng... nếu nói theo ý nghĩa nào đó thì, tà ác hỗn loạn cũng có vài lợi ích đó. Ví dụ như năm chữ này của anh, tôi sẽ không nói ra được."