Phong Bất Giác ở trong phòng 216 một lúc mới đi ra, trong khoảng thời gian ngắn không cần phải lo gặp Chad nữa.
Vậy nên, bước chân của Phong Bất Giác cũng chậm lại một chút.
Mười phút sau, anh đi vào thang máy lần nữa, ấn nút B1.
Cửa thang máy chậm rãi khép lại, tiếng ù ù vang lên.
Không lâu sau, cánh cửa lại mở ra. Trước cửa là một hành lang chỉ dài năm mét, đối diện là cánh cửa lớn bằng kim loại dày.
"Làm gì mà cứ như cửa kho bảo hiểm ngân hàng vậy..." Phong Bất Giác lẩm bẩm, đi ra khỏi thang máy.
Đi vài bước từ cửa thang máy đến trước cửa lớn kho máu, dường như anh bỗng nghĩ thông suốt điều gì đó, đột nhiên bật cười: "Cũng đúng... Ở vương quốc Quái Vật, máu quả thực là một thứ phải được bảo vệ thật tốt mới được."
Rất nhanh sau đó, Phong Bất Giác lôi chiếc chìa khóa ra, mở cửa lớn kho máu. Còn chưa đi vào đã nghe thấy có người nói: "Ai đó?"