Trong khi Phong Bất Giác tạm thời rời khỏi phó bản thì một cuộc đọ sức long trời lở đất đang bắt đầu dưới đường hầm vừa nổ tung.
Nhìn Chúa Tể Ma Giới dần dần nâng cánh tay phải lên, gương mặt Root không chút thay đổi, thản nhiên nói: "Sinh vật chiến đấu không nói lý lẽ được, thế mà cũng được xưng tụng là thần."
"Nực cười." Chúa Tể Ma Giới cười lạnh: "Thần, vốn là sự tồn tại siêu nhiên. Những sinh linh bị ta giẫm nát dưới chân kia có quan niệm đạo đức và tiêu chuẩn lý trí như thế nào thì có liên quan gì đến ta? Ý chí của thần chính là chân lý, hành vi của thần chính là tiêu chuẩn, tại sao lại nói là không nói lý lẽ?" Ngón trỏ tay phải của hắn ta vươn ra, đầu ngón tay sắc nhọn chỉ vào Root: "Giống như Bá Chủ Thời Gian, Minh Uyên U Vương, Tòa Án Chân Lý... Còn ngươi nữa, diễn sinh giả. Các ngươi đều tự có lập trường và quan điểm của chính mình, hơn nữa lần lượt có được một đám "tín đồ" thuộc về mình. Nhưng xét cho cùng... 'thần tính*' được quyết định bởi sức mạnh."