"Xí... Chạy trốn nhanh thật đấy nhỉ..." Khi D1-Long chạy đến bên cạnh hố lớn do pháo khí công tạo ra thì xung quanh đấy đã không còn thấy bóng người nữa rồi.
Trên đường lớn trống trải, gió nhẹ thổi qua, yên tĩnh vô cùng.
Đối với cái chết của người đồng loại, Long cũng không biểu hiện ra cảm xúc đau khổ hay thương tiếc gì cả. Cậu ta chẳng qua chỉ nhìn xung quanh với ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt giống như mũi tên sắc bén. Cuối cùng, tầm mắt cậu ta dừng lại ở nơi Y2-Thiểm Diệu đã chết đi: "Ngay cả Thiểm Diệu đã trải qua quá trình cường hóa năng lượng cũng bị cô ta ăn mòn..." Cậu ta trầm ngâm nói: "Không thể coi thường được..."
Trong giây phút diễn sinh giả cấp một này còn đang mất hồn, đột nhiên... Cách đó mấy chục mét, một tiếng bàn đá nứt vỡ vang lên.