"Cậu là... Phong Bất Giác?" Kẻ Sám Hối dùng "tiếng bụng" hỏi.
"Xem ra tôi đúng là không phải nổi tiếng bình thường đâu..." Phong Bất Giác thuận miệng thì thầm một câu, sau đó, anh nói với sinh vật tử linh có ngoại hình đáng sợ với giọng thản nhiên: "Mỹ nữ, còn chưa chào hỏi... Cô là ai?"
"Kẻ Sám Hối." Kẻ Sám Hối trả lời với giọng khàn khàn, yếu ớt của cô ta: "Tôi là người dưới trướng Minh Uyên U Vương - một trong Tử Linh Cửu Khôi."
"Ồ?" Phong Bất Giác nghe xong bốn chứ Minh Uyên U Vương, tinh thần bỗng nhiên tỉnh táo hẳn, lớn tiếng nói: "Hóa ra là ngài! Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu." Anh chắp tay, bày ra vẻ mặt nịnh nọt trước mặt sinh vật bị khâu hai mắt lại: "Các vị đều là thần tượng của tôi, may mắn hôm nay được gặp, tôi thật là có phúc ba đời."
Lúc này Tiểu Thán và Matcha Pastry trên xe cứu hỏa đều nhìn anh đang đứng trước xe với ánh mắt khinh bỉ.