Dưới sự hướng dẫn của Mario, anh Giác và Tiểu Thán vội vã băng qua một căn phòng lớn giống như nhà kho. Dọc theo con đường này, cứ mỗi khoảng cách nhất định sẽ xuất hiện một ngọn đèn bàn đang sáng. Ngẩng đầu là có thể nhìn thấy… Trên kệ hàng xung quanh cũng có rất nhiều đồ chơi đang đứng. Xem ra phe Classic này cũng khá lớn mạnh, theo một ý nghĩa nào đó mà nói thì thật sự có thể gọi là quân đội rồi.
Trước đó khi Phong Bất Giác mở hộp giày ra, còn tưởng rằng trên đỉnh đầu là bầu trời đen kịt, thật ra không phải. Ngay phía trên bọn họ, dĩ nhiên là trần nhà của một tầng siêu thị, chỉ có điều… Vì anh và Tiểu Thán đều đã bị thu nhỏ thành kích thước khoảng bảy centimet, mà ánh sáng của đèn bàn lại chiếu chếch xuống phía dưới, vì thế khi bọn họ nhìn lên, hoàn toàn không nhìn thấy được trần nhà "xa xôi" kia, chỉ có thể thấy một vùng tối đen.
Mấy phút sau, Mario đã dẫn bọn họ đến trước một cánh cửa rất lớn. Đương nhiên, rất lớn cũng chỉ là nói một cách tương đối mà thôi…