Chủ nhân của tiếng bước chân rẽ vào góc rẽ của hành lang, đi vào trong phạm vi chiếu sáng của đèn dầu.
"Nặng mùi quá đi mất..." Phong Bất Giác nhờ ánh sáng mờ nhạt, nhìn thấy một sinh vật ngoại hình cực kỳ xấu xí.
Phía dưới phần eo của quái vật giống như con người, phần dưới vẫn còn sót lại một ít quần áo. Còn từ bắp đùi đến bàn chân trần trụi thì là một mảng máu thịt bê bết. Lòng bàn chân của nó có đóng tấm sắt, giống như sắt móng ngựa, một vòng sắt đâm qua lòng bàn chân. Nhìn bàn chân cũng có thể tưởng tượng đau đớn đến mức nào.
Từ phần eo của con quái vật trở lên càng thêm kỳ lạ, bề mặt cơ thể của nó mọc đầy lưỡi, trước ngực sau lưng dưới nách đều có, hơn nữa mỗi cái lưỡi đều đang ngọ nguậy.
Phần đầu của nó bị một chiếc mặt nạ sắt che mất, mặt nạ ôm trọn từ đỉnh đầu xuống dưới cằm, vốn dĩ không chừa ra cái lỗ nào để thở và quan sát.