Phong Bất Giác và hai mỹ nữ tiếp tục đi trên đồng bằng một lúc nữa, cảnh sắc trước mắt vẫn y như vậy. Một thảm cỏ xanh, địa thế bằng phẳng, có dãy núi ẩn khuất phía xa, cho dù đi về phía trước thế nào thì cũng không có cảm giác đến gần được dãy núi kia.
Phong Bất Giác quay đầu lại nhìn, phát hiện ra mình vẫn có thể nhìn được tấm bia đá ghi ba chữ "Linh Trung Cảnh".
"Chúng ta phải quay lại." Phong Bất Giác bỗng nhiên dừng bước nói.
"Đây chẳng phải là đang tìm đường quay lại sao?" Lộc Thanh Ninh đáp lại một câu. Cô ta tưởng rằng Phong Bất Giác nói "quay lại" tức là chỉ về trấn Thương Linh. Câu nói đó chẳng phải quá thừa thãi sao…