Chereads / Khu Vui Chơi Đáng Sợ / Chapter 16 - Chương 016

Chapter 16 - Chương 016

[Tên: Bảo trì sơ bộ]

[Thuộc tính thẻ kỹ năng: kỹ năng chủ động, dùng vĩnh viễn]

[Loại kỹ năng: Vũ khí]

[Hiệu quả: Dùng một linh kiện máy móc phẩm chất Đồ thải hoặc Rách nát thăng cấp tạm thời lên phẩm chất Bình thường trong vòng ba phút]

[Tiêu hao: 100 giá trị thể năng]

[Điều kiện học tập: Sở trường vũ khí F]

[Ghi chú: Mọi người đều biết, người sáng lập vĩ đại của công ty "Appleland", ông Steve Paul Jobs được gọi là nhà phát minh Goblin, nhà doanh nghiệp, người tiên phong trong ngành, lúc còn trẻ ông từng là một thợ sửa chữa. Văn bia của ông viết thế này: "Chỉ có newbie mới có suy nghĩ sửa triệt để một đồ vật." Để mọi người hiểu rõ hơn về câu nói này, ông còn lấy LOGO (là một trái táo khuyết) của công ty in trên một bia mộ]

Vận may khi chơi trò chơi này của Phong Bất Giác luôn rất tệ, ngẫu nhiên rút được một kỹ năng đã là rất tốt rồi. Khi còn ở level thấp, một kỹ năng có hạn chế số lượt sử dụng, điều kiện tiêu hao rất thấp như [Nắm đấm bộc phá], có thể mang đến cho người chơi sự hỗ trợ rất lớn.

Còn thuộc tính [Bảo trì sơ bộ] thuộc về loại kĩ năng mà sau khi người chơi đạt level hai mươi trở đi, dù thanh kĩ năng chưa đầy cũng cảm thấy mang hay không đều được.

Hiệu quả thì kém, tiêu hao lại cao, xui xẻo nhất chính là chỉ có tác dụng với mục tiêu nhất định là "linh kiện máy móc". Nếu kỹ năng này có thể dùng cho tất cả các trang bị, có lẽ vẫn còn chút giá trị. Ví dụ như người chơi nhặt được một thanh sắt gỉ phẩm chất Rách nát, trong tình trạng giá trị thể năng đầy đủ, có lẽ sẽ dùng kỹ năng này để biến thanh sắt kia thành vật có phẩm chất Thường, cũng xem như tăng thêm một chút uy lực cho nó.

Nhưng hiện thực rất tàn khốc, kỹ năng này chỉ có thể dùng cho máy móc. Lúc này Phong Bất Giác đang tưởng tượng, trong những trường hợp nào thì có thể dùng đến kỹ năng này… Nếu nhặt được một cây cưa điện bị trục trặc thì tiêu tốn một trăm điểm thể năng để nó hoạt động tốt trong ba phút cũng rất xứng đáng. Về lý thuyết thì kỹ năng này cũng có thể sửa chữa công cụ bị hư hỏng. Giả sử bản thân đang ở trạng thái ngồi trên một chiếc hơi phế thải, tính toán xong thời gian, mỗi lần có thể tranh thủ trước khi kỹ năng hết hiệu quả để dùng lại một lần, lúc đó chiếc xe có thể lái bình thường gần mười lăm phút.

Nhưng những điều này chỉ là giả thuyết, rất khó khẳng định những thứ giống công cụ giao thông kia có thật sự chịu ảnh hưởng của kỹ năng này hay không. Dù sao thì ở trong bối cảnh game, loại vật thể kích thước to như xe hơi cũng không thể xem là "vật phẩm", người chơi cũng không thể xem thuộc tính của nó.

Tóm lại phải giữ lại thứ này, trong thời gian test cũng không thể bán lấy tiền, nên Phong Bất Giác liền học kỹ năng này. Trong thanh kỹ năng của anh lập tức có thêm một mục như vậy. Sau đó anh đi đến phía trước cột thủy tinh thứ hai, nhắc nhở hệ thống xuất hiện:

[Vui lòng lựa chọn phần thưởng tặng thêm của bạn: 1- Rút ngẫu nhiên một trang bị cấp độ tương ứng; 2- 5000 điểm tiền game; 3- 200 điểm kinh nghiệm]

Phong Bất Giác không chút do dự mà lựa chọn trang bị. Đầu tiên, hai lựa chọn phía sau thì hoàn toàn không cần đến trong giai đoạn đầu. Thứ hai, anh không tin rằng mình đã Level 5, nhưng ngoài một kỹ năng không chút khả năng chiến đấu và một ống tiêm vô dụng, lẽ nào anh lại rút được thêm một [Hòn đá] thứ hai?

Ánh sáng trắng tụ lại, từ không hoá thành thật, trong cột thuỷ tinh dần dần xuất hiện bóng dáng trắng của một trang bị. Còn chưa hoàn toàn thành hình thì Phong Bất Giác liền biết lần này có triển vọng, nhìn hình dáng đường viền của nó thì có vẻ là vũ khí.

[Tên: Cờ lê của Mario]

[Loại: Vũ khí]

[Phẩm chất: Tinh xảo]

[Lực công kích: Tầm trung]

[Thuộc tính: Hỏa]

[Hiệu ứng: Khi công kích phần đầu của con người hay sinh vật có hình dáng con người sẽ có tỷ lệ cao gây ra trọng thương]

[Ghi chú: Chủ nhân của chiếc cờ lê này rất nổi tiếng, anh ta tự xưng là thợ sửa ống nước, nhưng anh ta chưa từng sửa ống nước. Anh ta chỉ nhảy lên nhảy xuống, chui ra chui vào ống nước. Cả ngày bận rộn chiến đấu với thế lực độc ác, giải cứu đất nước, truy tìm công chúa gì đó. Có khi anh ta sẽ hóa trang thành ếch, gấu mèo, thậm chí là Địa Tạng Bồ Tát. Có khi anh ta sẽ phóng cầu lửa, ném búa… Nhưng anh ta chưa từng! Hãy chú ý, là "chưa từng" dùng đến công cụ mà thợ sửa ống nước phải dùng này. Vì thế, cái cờ lê này đã nổi giận, nó nổi trận lôi đình, nó muốn chứng minh cờ lê hoàn toàn có thể tham gia chiến đấu!]

"Thế giới quan này thật là kỳ lạ…" Sau khi Phong Bất Giác xem xong thuộc tính, tuy mắng một câu, nhưng trong lòng vẫn rất hào hứng. Nội dung trong khung ghi chú kia có rất nhiều điểm kỳ lạ, nhưng ít nhất thì những thuộc tính khác của trang bị này đều rất tốt.

Sau khi trở về thang máy, yêu cầu liên lạc của Vương Thán Chi đã hiển thị trên màn hình, khi Phong Bất Giác ấn vào đồng ý, anh còn tiện tay gửi lời mời tổ đội, "Thế nào? Đã lên level 5 chưa?"

Vương Thán Chi trả lời: "Ừ, kinh nghiệm vừa đủ, anh Giác thì sao?"

Trong danh sách bạn bè chỉ có thể nhìn thấy tên và tình hình hiện tại của đối phương, chứ không hiển thị level. Nhưng khi Vương Thán Chi hỏi đến vấn đề này, vì anh ta đã chấp nhận lời mời tổ đội nên thanh trạng thái tổ đội liền xuất hiện trên màn hình hiển thị, lúc này anh ta cũng có thể nhìn thấy thông tin cấp độ của Phong Bất Giác.

"Quả nhiên đến rồi, anh Giác có lấy được trang bị gì hay không?" Vương Thán Chi lại nói: "Tôi vừa dùng hết thần quyền còn lại rồi, trước kia ra khỏi phó bản, ngoài con dao gọt trái cây ban đầu thì còn tìm được một món trang bị phòng thủ."

"Những thứ này khoan hãy nói, phó bản bản lúc nãy của cậu, khi thực hiện đến điểm sau cùng thì có dùng đến chìa khóa không?" Phong Bất Giác nói.

"Hả? Có chứ, sao anh lại biết?" Vương Thán Chi trả lời.

"Chiếc chìa khóa đó cậu làm sao lấy được?" Phong Bất Giác lại nói.

Vương Thán Chi nghe xong thì sững sờ, lập tức trả lời: "Khi tôi đi đến chỗ cuối cùng của phó bản thì phát hiện có một chiếc chìa khóa rớt dưới đất ở phía trước cánh cửa lớn. Đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu đó là chuyện gì… Vốn dĩ tôi sắp không chịu đựng được nữa, giá trị Hp và giá trị thể năng cũng đã giảm hết, những thứ ở phía sau vẫn đuổi theo tôi. Không ngờ ở chỗ đó, tôi lại nhặt được một chiếc chìa khóa. Sau khi tôi mở cửa ra thì trực tiếp hoàn thành phó bản." Anh ta hơi ngập ngừng: "Ủa? Anh Giác, lẽ nào anh biết được lý do vì sao? Màn cuối cùng trong phó bản của anh cũng như vậy sao?"

Phong Bất Giác nói: "Sao có thể chứ… Phó bản của tôi rất là gian nan, tình hình bên phía cậu, có lẽ là hệ thống cho rằng với trí tuệ của cậu thì việc nhặt chìa khóa mở cửa cũng là một kiểu giải câu đố, vì thế mới tạo ra thiết lập như vậy."

"Kiểu giải câu đố đó là thiết lập cho con tinh tinh mà!" Vương Thán Chi kêu lên.

Phong Bất Giác mỉm cười, anh cố ý lảng sang chủ đề khác nên mới nói đùa như vậy, "Cậu đã chuẩn bị xong chưa? Còn cần điều chỉnh thứ gì trước khi bắt đầu vào hình thức sinh tồn đội không?"

"Không thành vấn đề, bắt đầu đi." Vương Thán Chi trả lời.

Phong Bất Giác thao tác trên màn hình cảm ứng, nhanh chóng kéo đến giao diện xếp đội. Sau khi hai người đều đạt tới level 5 thì hình thức có thể lựa chọn cũng thay đổi. Hiện tại trong bảng chọn hiển thị hai loại là hình thức sinh tồn cá nhân (Thường) và hình thức sinh tồn đội (Thường).

Hình thức huấn luyện đã bị đóng, trở thành tùy chọn không thể nhìn thấy, còn hình thức sinh tồn cá nhân cũng đã trở thành màu xám, không thể chọn.

[Phong Bất Giác, level 5]

[Vương Thán Chi, level 5]

[Vui lòng lựa chọn hình thức vào trò chơi của đội.]

[Bạn lựa chọn hình thức sinh tồn đội (Thường), vui lòng xác nhận.]

[Đã xác nhận, số lượng thành viên ngẫu nhiên trong đội đã được tạo: Năm người.]

[Đội của bạn đã vào hàng ngũ, đang tìm cá nhân hoặc đội khác đã lập đội xong.]

[Phối cặp hoàn thành, đang cân đối liên kết thần kinh, đang tạo phó bản…]

[Bắt đầu tải, vui lòng đợi.]