Người vừa bước vào cùng đều là người mà tất cả mọi người ở đây đều nhận ra. Sự thật thì, với Thi Yến, khuôn mặt này cực kỳ quen thuộc với cô. Bởi vì nó là của người mà cô không bao giờ muốn gặp lại từ sau chuyện không vui tại khách sạn lần trước vào ngày của mẹ kia –Lương Mạc.
Vào khoảnh khắc mà Lương Mạc nhìn biểu cảm của Thi Yến thì cả hai người đều khẽ cứng lại.
Nhưng, chuyện này chỉ kéo dài trong chốc lát khi Lương Mạc nhìn sang ông nội Lâm và chào ông một cách bẽn lẽn, "Cháu chào ông Lâm ạ!"
Vì ông nội Lâm ở bệnh viện, không ai nói cho ông ấy biết chuyện không vui lần trước đã xảy ra với Lương Mạc, nên ông ấy hoàn toàn không hề hay biết gì cả. Vì thế, khi ông ấy nghe thấy Lương Mạc chào mình, thì ông đáp lại bằng nụ cười hòa ái, "Mạc Mạc à, lâu rồi không gặp cháu."