Kỳ Phong có vẻ không vui, anh cúi đầu nhìn xuống chân, sự sắc lạnh trong ánh mắt biến mất, anh nắm chặt tay, nhắm mặt, lấy đà hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh.
"Đại thiếu gia, chúng ta không thể từ bỏ bất cứ hi vọng nào, dù là nhỏ nhất, bác sĩ bên nước ngoài chúng ta đã không hề nói rằng cậu không thể đứng dậy được nữa, và vì cậu mát-xa chân mỗi ngày mà vẫn không hề có dấu hiệu loạn dưỡng, điều này có nghĩa là tình trạng cậu đang rất ổn, hãy thử lần nữa đi."
Morrison thấy sự do dự trong thái độ của Kỳ Phong và đang cố động viên anh ta.
"Lên lịch hẹn đi."
Kỳ Phong nghĩ một chút rồi đáp lại, giọng nói vẫn rất lạnh lùng, có vẻ không có chút phấn chấn nào.
Morrison gập đầy cười,"Vâng! Tôi sẽ lên lịch ngay!"
Morrison nhanh chóng liên lạc với giáo sư Terl ngay khi chiếc xe bắt đầu di chuyển.
Trời dần tối, Tịch Hạ Dạ đang quay về biệt thự Maple, bây giờ khá lạnh.