A Mạc không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Cổ Kỳ Vũ, thái độ dè dặt và áp đặt của anh không hề nhượng bộ Cổ Kỳ Vũ.
A Mạc cố dò xét còn Cổ Kỳ Vũ thì dùng ánh mắt đầy mưu mô nhìn chằm chằm vào anh. Khuôn mặt nghiêm nghị của anh có vẻ khá căng thẳng nhưng vẫn không để lộ ra bất cứ điều gì, khó ai có thể đọc được suy nghĩ gì của anh.
Hai người họ dường như đối đầu nhau khá rất lâu rồi Cổ Kỳ Vũ lên tiếng, "Rất vui được gặp cậu, A Mạc! Có vẻ như cậu vẫn còn nhớ tôi." Giọng nói trầm của ông chứa đựng một chút thích thú, nhưng nghe có vẻ lạnh lùng với A Mạc..
"Cổ tiên sinh của Tập đoàn Huệ Cổ, một thời gian trước ông khá nổi tiếng. Khó mà có thể không nhớ ông." Khuôn mặt của A Mạc vẫn rất bình tĩnh, giọng nói cũng bình thản không kém.
Khóe miệng của Cổ Kỳ Vũ giãn ra. Ông chỉ vào chiếc ghế cạnh anh. "Ngồi đi!"
A Mạc nhìn ông ta một cách cẩn trọng, rồi đi tới và ngồi xuống cái ghế gần đó.