"Đúng là anh không giấu em chuyện gì được." Anh không giấu nữa và mỉm cười khi anh ôm cô và đi vào nhà. Anh khẽ đặt cây dù xuống, rồi cả hai vợ chồng cùng lên lầu.
"Sáng nay em có nghe Lịch Tư nói chuyện Morrison phải nhập viện rồi Ngài Mộ à. Cám ơn anh nhé." Cô rót cho anh một ly nước ấm. Vì tay cô vẫn đang còn băng bó nên cô không rót ly nước quá đầy, rồi cô cẩn thận đẩy nó vào tay anh.
Anh ngả người sang một bên và nhẹ nhàng nắm lấy tay cô. "Được rồi, cẩn thận nào. Nếu không là tay em còn lâu mới khỏi đấy. Không phải anh đã nói em là không cần cảm ơn anh nữa rồi sao?" Giọng anh nghe có vẻ buồn, nhưng lại không có chút tức giận nào trong đó cả.
"Không sao đâu. Lúc đó tay em được sơ cứu kịp mà. Cũng may là em không bị nhiễm trùng," Cô vừa nói vừa ngồi tựa vào anh. Cô quay đầu lại nhìn anh với đôi mắt lấp lánh.