Kỷ Tử Đồng nhìn vào màn hình điện thoại đang nhấp nháy kia phải gần nửa phút rồi mới nhăn mặt và cầm nó lên. Cô vừa cất tiếng thì giọng nói trầm, khó chịu của Tô Thần đã vang lên. "Sao mãi em mới chịu nghe máy thế? Đã muộn thế này rồi. Em đã về nhà chưa? Hơn 8 giờ tối rồi đấy. Kỷ Tử Đồng, anh đã nói em bao nhiêu lần rồi, em có thể xong việc lúc 6 giờ mà. Phụ nữ như em mà đi một mình bên ngoài vào ban đêm không có an toàn đâu, đặc biệt là khi anh không có nhà nữa. Em có biết không hả?"
Kỷ Tử Đồng còn chưa kịp đáp lại, Tô Thần đã bắt đầu tuôn một tràng những gì anh muốn nói ra. Cô chưa từng biết là anh lại nói nhiều đến mức này. Thực ra thì, anh dường như càng ngày càng giống một người quản gia hơn, khá là giống với mẫu quản gia nam thường thấy.
Kỷ Tử Đồng vừa nghe vừa nhăn mặt. Đến khi anh nói xong, cô bình thản trả lời, "Tô Thần, nhắc lại những gì anh vừa nói xem."