Lúc cô cảm nhận được sự ấm áp trên vai cô, cô quay lại và nhìn anh và nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng chứa đầy sự yêu thương, "Ngài Mộ, chúc mừng kỷ niệm ngày cưới nhé."
"Kỷ niệm ngày cưới ư?"
Anh sững người. Trong lúc choáng váng, anh nhớ lại khoảng thời gian này năm trước, họ đã tổ chức lễ cưới ở nước ngoài. Anh lập tức cười khúc khích rồi nói, "Không phải chúng ta nên tính ngày kỉ niệm từ ngày chúng ta ký vào giấy đăng kí kết hôn sao?"
"Nhưng với em thì ngày này mới được tính."
Cô mỉm cười với anh, rồi quay lại nhìn bầu trời đêm và bình thản hỏi, "Anh có thích không? Đây là món quà em tặng anh ấy. Em không biết phải tặng anh cái gì anh hay cái gì làm anh vui cả."
"Bộ em nghĩ anh cũng là cô gái xinh đẹp như em sao? Nhưng vì đây là quà của anh, của vợ yêu, nên anh đều thích cả." Giọng nói nhẹ nhàng và hiền hòa của anh thoáng qua tai cô, làm cô phấn chấn hơn hẳn. Cô không kìm được mình mà liền với tay nắm lấy gấu áo của anh.