Mộ Du Thần vừa dứt lời, đôi mắt Cổ Kỳ Vũ dường như lạnh còn hơn băng tuyết. Khóe miệng lão cong lên khiến ai cũng phải cảm thấy cay đắng khi ông ta thừa nhận rất thẳng thắn, "Đúng vậy đấy. Tất thảy những điều đó đều chỉ là một trong nhiều lý do của tôi thôi. Hồi đó, Tập đoàn Hui Gu đang trên bờ vực phá sản, tôi cũng không có nhiều lựa chọn."
Nghe tới đây, anh không khỏi cảm thấy xót xa, và anh đột nhiên cảm thấy thương thay cho Linh Sử.
Anh thở dài, chớp mắt, rồi nói ra với tông giọng có chút bực bội, "Ông đã phụ lòng Lăng Thiên và Linh Sử rồi. Cả Dì tôi nữa! Hai người căn bản không hề xứng làm cha mẹ tụi nó."
"Đừng có nói về dì cậu như thế. Cô ấy là một người phụ nữ tốt. Là tôi đã lừa cô ấy và ép cô ấy. Lúc tôi có cô ấy trong tay, tôi đã cam đoan với cô ấy là tôi sẽ li dị với Doris. Tôi đã nói với cô ấy là tôi không bao giờ quan tâm tới Doris và rằng tôi sẽ không để cho cô ấy bị vấy bẩn thanh danh."