Ah Mo thực sự không biết nói gì. Anh nắm chặt lấy tập tài liệu trong tay với biểu cảm đen kịt.
"Tôi vẫn chưa nói cho ai biết chuyện này cả, nhưng dĩ nhiên, chị dâu cậu có biết. Tôi vẫn chưa nói cho ông bà, cha mẹ và Linh Sử biết.: Biểu cảm của Mộ Du Thần cũng đen kịt lại.
"Làm sao lại có thể là Cổ Kỳ Vũ được chứ?"
Trái tim Ah Mo chùng xuống. Ngay từ đầu Linh Sử đã rất ghét Cổ Kỳ Vũ rồi. Làm sao mà cô ấy có thể chịu được tin tức như này chứ? Lúc nghĩ đến việc cha mình có thể là Kỳ Khởi Minh cô đã gần như suy sụp rồi.
"Tôi để chuyện này cho cậu lo. Cậu sẽ là người quyết định xem có muốn nó cho con bé biết không," Mộ Du Thần khẽ nói, "Chúng ta cuối cùng cũng đã tìm ra câu trả lời mà chúng ta luôn tìm kiếm bao lâu nay. Mặc dù nó không phải là câu trả lời thỏa mãn, nhưng đây đã là kết thúc rồi. Chúng ta không thể thay đổi sự thật được, nên chúng ta chỉ có thể chọn chấp nhận thôi."