Tuy nhiên, trước khi Tịch Hạ Dạ và Kỷ Tử Đồng có thể phản ứng, dáng người cao lớn của Kỳ Liệt đã chào đón họ.
"Mọi người đều ở đây cả rồi à?"
Kỳ Liệt thoải mái, như thể đây là nhà riêng của anh, anh bước đến bên Tịch Hạ Dạ và đặt hộp quà trên tay lên bàn, anh cầm một chiếc cốc rỗng từ bàn cà phê và rót cho mình một tách trà dưới ánh mắt sửng sốt của Tịch Hạ Dạ và Kỷ Tử Đồng, rót xong anh uống vài ngụm.
"Có chuyện gì vậy? Sao hai người lại nhìn anh như thế?"
Khuôn mặt điển trai của Kỳ Liệt lóe lên vẻ khó hiểu, anh nhún vai và nhìn sang Tịch Hạ Dạ, "Lần này anh không phải không mời mà đến đâu nhé, mà Mộ Du Thần, đã rất chân thành mời anh, thậm chí còn đòi hỏi một món quà thay cho con trai lớn của em , gọi cậu bé ra đây cho anh xem. "
"Thưa cô chủ, chính cậu chủ đã mời cậu chủ Kỳ, lần trước ngài ấy đã nói, cậu chủ Kỳ chỉ mang một món quà cho cậu chủ nhỏ và quên mất phần của cậu chủ Tử Thụy."
Lúc này, giọng nói của Lịch Tư vang lên.