Thấy biểu cảm của Cổ Linh Sa có chút cứng nhắc dẫu cho cô ta đang cố hết mức để giữ phong thái nhẹ nhàng và quý phái của mình, Tịch Hạ Dạ chỉ lãnh đạm mỉm cười rồi bình thản nói, "Cô Cổ này, tôi nói thẳng như vậy cô không để bụng chứ? Tôi chỉ sợ là nói bóng gió quá thì cô lại không hiểu thôi."
"Được rồi, chúng ta cũng đã gặp nhau và nói chuyện rồi. Tôi ăn xong rồi, nên tôi đi trước." Tịch Hạ Dạ bỏ khăn ăn xuống và đủng đỉnh đứng lên. Dáng người mỏng manh và gầy gò của cô nhanh chóng rời khỏi ghế, nhưng ngay khi vừa bước đi, cô đột nhiên dừng lại và quay lại nhìn Cổ Linh Sa đang ôm cái biểu cảm tối tăm trên mặt. Tịch Hạ Dạ kẹp thẻ đen giữa hai ngón tay vẫy vẫy rồi mỉm cười nói, "Cô Cổ này, chúng ta tự thanh toán nhé. Tôi sẽ trả bằng thẻ. Nhớ trả phần của cô đấy. Imperial Sky không có dịch vụ cho ghi nợ đâu."
Nói xong, cô mỉm cười rồi đột ngột quay đầu rời đi.
"Cô…" biểu cảm của Cổ Linh Sa tệ hơn hẳn ban nãy!