Lúc Kỷ Tử Đồng thấy cảnh tượng đó, tim cô đập loạn nhịp. Cô nhanh chóng bế Hạ Dạ lên và bước về phía xe. Cô đặc Tịch Hạ Dạ lên ghế trước rồi nhanh chóng thắt dây an toàn. "Giám đốc Tịch, gắng lên. Em sẽ đưa chị đến viện ngay."
Nói đoạn, cô nổ máy.
Trong khi đó, Tịch Tâm Ý vừa bị Kỷ Tử Đồng đá vẫn chưa lấy lại được ý thức. Đến khi cô ta quay lại nhìn, cô ta chỉ kịp thấy chiếc xe biến mất ở khúc cua!
Trên mặt đất trước mặt cô ta, chỉ còn lại tờ giấy đỏ ghi dòng chữ 'may mắn'
Tịch Tâm Ý hoảng hồn. Cô ta nhìn xuống những ngón tay nhuốm máu dang run lẩy bẩy của mình. Một lúc sau, cô hít một hơi thật sâu và cố hết sức bình tĩnh lại sau cú sốc kia. Cô ta nhìn quanh.
Cô nhớ rất rõ trước đó có một chiếc xe đỗ ngay sau cô. Người trong xe đã đẩy cô rất mạnh, thế cho nên…
Đó là ai?