Ánh mắt anh có pha chút sự dịu dàng khi ngón tay anh khẽ chải lướt qua mái tóc của cô giúp tóc cô thẳng lại.
"Nếu là anh, em không sợ đau đớn đâu."
Cô thành thật nhìn anh và đột nhiên vươn cả hai tay ra. Trong lúc cô nhẹ nhàng ôm lấy gương mặt điểm trai và quý phái của anh, cô thận trọng ngắm nhìn nó, đôi mắt lấp lánh của cô sáng lên. Cô nhỏ giọng và khẽ nói thầm bên tai anh, "Em thích anh, Ngài Mộ à."
Nói đoạn, đôi môi bình tĩnh và lạnh lùng của cô sáp lại gần.
Đôi mắt đen láy của Mộ Du Thần ngưng lại trong giây lát. Gương mặt điển trai của anh nóng bừng lên. Anh nhanh chóng với tay bấm nút bật cách ngăn trong xe lên để che đi cảnh ở ghế sau rồi tận hưởng sự âu yếm của cô.
…
Đến khi họ về tới dinh thự Maple, Tịch Hạ Dạ đã dựa vào người anh ngủ thiếp đi rồi.