Biểu cảm của Tố Nam tối sầm lại trong khi cô ấy cúi đầu trong im lặng.
"Cơ thể cậu yếu ớt và cậu bất tỉnh vì kiệt sức. Mộ Du Thần đã nói chuyện với cảnh sát và họ đồng ý cho cậu hồi phục ở đây. Chúng tớ sẽ giải quyết những việc khác sau. Đừng lo lắng về điều đó. Nguyễn Hằng đã trong tình trạng đó và cậu lúc này chắc chắn không được sụp. Nếu không Tiểu Thần Hi sẽ thế nào?" Tịch Hạ Dạ bày tỏ mối quan tâm của cô.
"Tớ biết. Cảm ơn cậu, Hạ Dạ. Tớ ổn mà. Bây giờ thực sự đã muộn và bên ngoài có một trận mưa lớn. Chắc hẳn cậu cũng đã mệt mỏi khi đến đây rồi. Tớ nghĩ về mọi chuyện rất nhiều trong suốt thời gian ở nhà giam. Tớ vẫn phải sống tiếp. Trở nên yếu đuối bây giờ không giúp ích gì cả. Đừng lo lắng. Đã đến lúc tớ ngừng sự nhạy cảm lại rồi, tớ biết. "