Kỷ Tử Đồng không phải là loại phụ nữ cười nhiều, vì vậy cô ấy trông có vẻ khá điềm tĩnh và xa cách.
Khi Tịch Hạ Dạ nhìn vào trong mắt của cô ấy, thì cô không biết tại sao, nhưng cô cảm thấy cô ấy đang đè nén một thứ gì đấy. Cô cảm giác như thể dường như có cái gì đấy luôn khiến cô gái này phải bận tâm đến.
Cô ấy luôn luôn tỏ ra nhã nhặn và xa cách với mọi người. Bên cạnh đó, thì cô ấy cũng rất dễ bị tổn thương, và cô cũng nghe nói cô ấy lái xe rất khá.
"Chào buổi sáng." Tịch Hạ Dạ gật đầu và mỉm cười.
"Cậu chủ, cô chủ!"
"Khởi hành thôi nào," Mộ Du Thần bình tĩnh nói. Sau đó, một người vệ sĩ mặc đồ đen mở cửa xe.
Kỷ Tử Đồng lái xe cho Mộ Du Thần và Tịch Hạ Dạ.
Trên suốt đường đi, thì cô ấy vẫn kiệm lời và tập trung lái xe. Cô ấy lái chuyên nghiệp giống như những người vệ sĩ mặc đồ đen khác.