Tịch Hạ Dạ ngay lập tức đứng dậy khỏi đùi của Mộ Du Thần và đứng bên cạnh anh khi Lịch Tư bước vào.
Lịch Tư nhanh chóng đi đến bàn làm việc của Mộ Du Thần. "Cậu chủ, cô chủ!"
"Đã có chuyện gì xảy ra vậy?"
Đôi mắt của Mộ Du Thần trở nên sắc bén hơn cùng với ánh sáng yếu ớt khi anh nhìn thẳng vào Lịch Tư.
Lịch Tư khẽ cúi đầu với vẻ mặt lo lắng, rồi anh ta đưa mắt sang Tịch Hạ Dạ đang đứng bên cạnh Mộ Du Thần với vẻ mặt phức tạp trong khi cô cũng nhìn Lịch Tư với một ánh mắt nghi ngờ, chờ đợi điều gì đó mà anh ta sắp nói.
"Dạ thưa cậu chủ,…" Lịch Tư trả lời với giọng ấp úng.
Tịch Hạ Dạ hiểu ý mà Lịch Tư muốn nói nên cô cầm lấy bông hoa hồng và nói, " Em sẽ quay lại sau nhé anh, hai người nói chuyện thoải mái nhé…"
Trước khi Tịch Hạ Dạ bước ra khỏi phòng làm việc thì Mộ Du Thần nắm bàn tay bé nhỏ của vợ và nhìn Lịch Tư. "Em không cần phải ra ngoài làm gì, Tịch Hạ Dạ. Còn cậu có chuyện gì cứ nói đi, giờ cô ấy không còn người ngoài nữa rồi."