Khi nghe Dương Thắng nói như vậy, thì một ký ức trong quá khứ khẽ lóe sáng trong mắt của Kỳ Liệt và anh trông có vẻ trầm ngâm nhìn chiếc xe đang chầm chậm lái đi thoát khỏi bóng đêm. Một lúc sau, anh lạnh lùng nói, "Ngồi đàng hoàng vào!"
"Cậu chủ Kỳ, anh định đuổi theo bọn họ sao?" Dương Thắng hỏi và thắt dây an toàn.
Kỳ Liệt không trả lời. Anh bắt đầu khởi động xe ô tô và lái xe theo hướng đi của chiếc xe màu đen kia.
Chiếc xe kia lái về phía tây của thành phố. Sau khi lái cách xa nó một khoảng cách, thì Kỳ Liệt cảm thấy có gì đó không đúng lắm. Chiếc xe chạy phía trước nhanh chóng tăng tốc lên và anh buộc phải đuổi theo nó.
"Cậu chủ Kỳ, dường như họ nhận ra chúng ta rồi!Nhìn kìa, chúng ta phải quay trở lại thôi!" Dương Thắng đột nhiên chỉ về phía trước, nhìn chằm chằm. "Cậu chủ Kỳ, cẩn thận! Phía sau có một chiếc xe đang lao đến!"