"Con nghĩ sao ư? Con thì biết nghĩ sao được? Không phải mọi người mới là những người có quyền quyết định cuối cùng đối với những vấn đề công ty sao? Con đây chỉ giữ cái chức Phó chủ tịch bù nhìn thôi mà. Lão già đó thích đặt con vào đâu thì đặt mà. Liệu ý kiến của con có quan trọng không?" Kỳ Liệt ném lại nụ cười mỉa mai rồi uống sữa của mình.
"Nếu con biết thế rồi, tại sao con không thể hiện tốt hơn trước mặt Kỳ Khởi Minh đi? Có nhiều thứ con cần phải tranh đấu cho chính bản thân mình chứ. Con có nghĩ là Kỳ Khởi Minh sẽ cứ thế mà giao công ty cho con nếu con không đấu tranh không? Chắc chắn không! Mẹ nghi là Kỳ Phong và Cổ Linh Sa không thực sự chết trong vụ tai nạn đó đâu, nhưng mẹ không thể tìm được bất gì thứ gì và cũng không hề có tin tức gì từ Cổ gia cả."