Cơn gió buổi tối lạnh lẽo nghiền nát bóng đen mờ nhạt và lốm đốm trong ánh hoàng hôn màu ánh kim, một cái bóng tối đen xé toang bóng đêm chầm chậm phóng về phía biệt thự Maple.
Tịch Hạ Dạ đỗ xe lại rồi bước xuống.
Từ phía xa căn nhà, cô đã có thể nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ trong phòng khác, người đàn ông ấy hẳn đang nấu bữa tối trong bếp.
Cô ném đồ của mình sang một bên rồi đi thẳng vào bếp, khi nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ ở nhà giản dị đang nhàn nhã nêm nếm gia vị, bếp lò bên cạnh đang ủ thứ gì đó trên ngọn lửa nhỏ, chỉ đứng ở cửa thôi cô đã ngửi thấy mùi thơm quyến rũ, cô thèm thuồng nuốt nước bọt.
Đôi mắt của cô lấp lánh ánh sao, trong vô thức nhìn về phía trước, bất ngờ cô thấy Thẩm Nguyệt đang xử lý một con cá trên bồn rửa bên cạnh ...
"Ông thích món cá chua ngọt hay cá hấp ạ?"
Trong lúc Mộ Du Thần bỏ gia vị mà anh đã chuẩn bị sang một bên, và tiếp lấy con cá từ tay Thẩm Nguyệt, anh nhẹ nhàng hỏi.