Thẩm Văn Na có thể cảm thấy sự rung cảm tồn tại giữa hai người họ rất quái lạ, vì vậy bà không nói gì cả. Khi Tịch Hạ Dạ đỡ bà lên, ánh mắt trống rỗng của cô nhìn về phía Kỳ Liệt, và một cách tự nhiên, cô không thấy gì cả
Khi nhìn hai mẹ còn dần đi xa, Kỳ Liệt không đuổi theo họ. Hai tay anh vẫn còn đặt ở trong tuổi lặng lẽ nhìn họ..nhìn mãi…và nhìn mãi…..
Một lúc sau, khi anh định quay lại và rời đi, anh nhận thấy một cuốn sách nhỏ trên băng ghế dài. Ngập ngừng một lúc, rồi anh bước tới và nhặt nó lên nhìn.
Thật không ngờ, nó là một cuốn vở vẽ tranh rất tinh tế
Anh tình cờ mở nó ra, và thứ đầu tiên chào đón tầm nhìn của anh là một con lợn hoạt hình!
Nó được vẽ khá ổn và nhìn qua rất hài hước. Thậm chí còn có vài chữ viết tay duyên dáng và trôi chảy quen thuộc ở phía dưới.
Nếu tình yêu nhắn nhủ tôi hãy tiếp tục cuộc hành trình, thì tôi sẽ tiếp tục theo đuổi nó cho đến hết cuộc đời!