Đúng như anh nghĩ, cảnh tượng đầu tiên mà anh thấy khi bước vào là cảnh Thẩm Nguyệt đang tới bên giường Thẩm Văn Na phát cáu. Cơn giận trong ông dường nha không thể kiểm soát nổi.
"Hồi đó cha đã nói con như thế nào? Hả? Con không chịu tin cha! Tịch gia toàn người không bình thường. Đó là một gia đình chính trị kiêu ngạo. Cha đã nói con đừng cưới nó, thế mà con vẫn đâm đầu vào Tịch Mộ Sơn! Sao hả?" Thẩm Nguyệt mắng Thẩm Văn na. Cơn giận trong ông kìm nén bao lâu như bùng phát một lần, tất cả oán hận đều nhằm vào Tịch Mộ Sơn à Tịch gia!
"Cha đã không đồng ý cho hai đứa cưới nhau, và con còn dám dọa sẽ cắt đứt mối quan hệ với cha nữa cơ. Giờ nhìn xem thế nào! Chuyện gì đã xảy ra? Mộ Đường Xuân đâu có tệ, thậm chí còn tốt hơn Tịch Mộ Sơn gấp ngàn lần, thế thì có vấn đề gì mà con không chịu? Không lẽ cậu ta không thông minh bằng à? Con nhìn xem gia đình người ta bây giờ vui vẻ như thế nào đi? Con có thấy Ah Thần nó đẹp trai thế nào không?"