Hai người chỉ nhìn nhau trong yên lặng. Trong mắt anh, có một sự dịu dàng rất khó giải thích.
Khi ánh mắt cô chạm vào anh, những giọt nước mắt nóng hổi lại rơi xuống, thấm đẫm lòng bàn tay anh. Nhìn cô như vậy, lòng anh như có ngọn lửa đốt đến bỏng rát bên trong.
Anh kéo cô vào vòng tay vững chãi của anh, để cô được cảm nhận trái tim anh đang đập, hơi ấm từ cơ thể anh càng làm rõ rằng anh vẫn đang ở đây với cô.
"Đừng lo lắng. Chỉ là vài vết xước cỏn con trên cánh tay thôi mà".
Lần này, anh thực sự phải cảm ơn Ah Mo rồi. Chính cậu ấy đã nhanh trí nhấn ga để cản chiếc xe đang lao đến anh. Nếu không, em chỉ còn thấy Mộ tiên sinh của em trên thiên đường mà thôi. Nhưng Ah Mo đã vì anh mà bị thương nặng. Chúng ta hãy đi xem cậu ấy thế nào, sau đó quay lại khách sạn để em được tắm, nếu không cẩn thận em sẽ cảm lạnh mất. Anh vừa gọi cho Linh Sử. Nhanh nhất thì mai cô ấy sẽ đến, có lẽ giờ không còn chuyến bay nào rồi."
Ah Mo bị thương khá nặng ư?