Tịch Hạ Dạ đã rất ngạc nhiên và cô dường như không thể phản ứng. Một lúc sau cô mới nhìn sang Mộ Du Thần, người đàn ông vẫn ngồi đấy bình thản với một nụ cười trên khuôn mặt.
Vòng tiếp theo, Tịch Hạ Dạ thua và đến lượt Mộ Du Thần đưa ra yêu cầu cho cô.
"Anh Thần, bảo chị hôn anh ngay bây giờ đi."
"Không anh Thần, hãy để chị dâu thú nhận với anh."
"Thần, tôi nghĩ cậu chỉ nên yêu cầu cô ấy hôn cậu!"
Khuôn mặt Tịch Hạ Dạ trông có vẻ căng thẳng khi cô nhìn vào người đàn ông bên cạnh mình, cô nhìn anh một ánh nhìn cảnh cáo.
Biểu hiện trên khuôn mặt anh rất nhẹ nhàng. Anh chợt cười lớn khi anh búng thăm vào ngón tay mình. Sau một lúc, anh nhìn Tịch Hạ Dạ rồi hỏi cô bằng giọng trầm "Sự thật hay Thách thức đây em?"
Choáng váng thực sự, cô không thể tìm một từ ngữ phù hợp nào để nói khi cô nhìn thẳng vào mắt anh như vậy. Một lúc sau, cô đáp "Sự thật…"
"Cho đến thời điểm này, em nghĩ ai tốt hơn: anh ta hay anh?" Anh khẽ hỏi.