Đôi mắt của Mộ Linh Sử trở nên phức tạp khi cô nghe thấy lời của Tịch Hạ Dạ. Cô ấy thở dài "Anh tự trách mình nhiều cũng vì điều này…"
"Chị dâu, chị và anh trai…em biết cả hai người quen biết nhau dưới sự sắp đặt của bà em, nhưng em thực sự nghĩ cả hai là một sự kết hợp hoàn hảo giành cho nhau. Thành thật mà nói, chị là người đầu tiên mà em biết rằng anh trai rất thích. Anh trai…Mặc dù anh ấy luôn tỏ vẻ lạnh lùng, nhưng anh là một người đàn ông tốt."
Mộ Linh Sử có thể cảm thấy trái tim mình nhói đau khi nói về Mộ Du Thần. Nhiều năm qua mọi chuyện đã trở nên khó khăn cho tất cả họ vì những gì xảy ra trong quá khứ. Những vết thương vẫn chưa lành mặc dù cô đã ra nước ngoài được vài năm. "Cảm giác về tình yêu của anh trai vẫn giống như một tờ giấy trắng thuần khiết, vì vậy em hy vọng chị có thể đối xử với anh ấy thật tốt và chăm sóc cho anh ấy. Anh ấy chắc chắn sẽ mang lại hạnh phúc cho chị."