Nét mặt của Hàn Nhất Phong càng ngày càng có vẻ rầu rĩ. Huỳnh Tử Diệu và Hàn Vũ cũng gọi đến hỏi quá trình của toàn bộ rắc rối, nhưng anh không biết phải trả lời họ làm sao.
Anh ta nhìn đăm đăm màn hình điện thoại trên làm việc của anh ấy tối mờ, đôi mắt anh ta đen kịt như màn đêm. Anh ta ngồi đó một lúc thật lâu không động đậy mãi đến kia anh ta nghe thấy Thư ký Vương gọi anh, "Giám đốc Hàn, chúng ta nên làm gì đây? Những vụ lùm xùm này không thể nào đè ép xuống được. Nguyệt Ảnh đã buộc cô Tịch Tâm Ý phải tạm thời rời khỏi công ty. Tôi nghe nói Giám đốc Đặng thậm chí suy sụp vì tức giận chuyện này…"
Thư ký Vương trông không dễ dàng nhìn vào Hàn Nhất Phong. "Cựu chủ tịch và Phu nhân liên tục gọi đến để hỏi về tình hình và cô Tâm Ý nhưng điện thoại của anh đã tắt nguồn. Họ đã rất lo lắng." Hàn Nhất Phong im lặng một lúc lâu trước khi lên tiếng trả lời, "Về nhà trước đi. Tôi muốn ở một mình."
"Giám đốc Hàn, nhưng cô Tâm Ý…cô ấy…"