Trong giây phút này, cô không muốn nghĩ về bất cứ thứ gì khác. Mỗi khi cô ở bên cạnh anh, mỗi cái ôm họ trao nhau, cô có thể cảm nhận được sự ấm áp dường như thấm sâu vào cơ thể mình.
Cảm giác này…
Trước đây cô chưa từng cảm nhận được khi ở bên cạnh Hàn Nhất Phong ngay cả trong khoảng thời gian dài hai người bên nhau mà Tịch Tâm Ý chưa xen vào giữa mối quan hệ này hay sau khi cô bị tổn thương nặng nề.
Mọi người đều mang trong mình những mặt tối, nhưng bỗng nhiên Tịch Hạ Dạ cảm thấy một ánh sáng mờ nhạt đang soi chiếu vào góc tối vẫn luôn ở đó trong trái tim cô. Một luồng hơi ấm yếu ớt truyền khắp cơ thể và đang dần hồi phục cô…
Cô muốn thưởng thức cảm giác này.
Cô muốn có được nó.
Cô tự hỏi liệu anh có cảm thấy những gì cô đang cảm nhận khi này không?
…
Những cảm giác tưởng như kéo dài mãi mãi, sau đó, Mộ Du Thần đưa cô quay trở lại xe. Anh khoác lên người cô chiếc áo gió và lấy chìa khóa từ phía cô, sau đó khởi động xe.