Tịch Hạ Dạ cười. "Nếu em có đủ lòng kiên nhẫn và ý chí của một nhân viên bán bảo hiểm thì giờ em đã làm ở Bộ phận Kinh doanh chứ không phải Bộ phận Kế hoạch rồi."
"Em đang làm rất tốt rồi. Sau vài năm làm việc nữa, có lẽ em sẽ lên được chức Phó Chủ tịch đấy." Mộ Du Thần vừa húp mì trong tô vừa nói bằng giọng dịu dàng.
"Mộ Tổng, giờ em đã là vợ anh rồi thì liệu anh có thể cho em chút lợi ích đặc biệt nào không? Chẳng hạn như một năm sau cho em thăng chức hoặc là nâng lương bây giờ luôn." Tịch Hạ Dạ chống cằm nhìn anh bằng vẻ mặt nghiêm túc với đôi mắt lấp lánh ánh sao.
"Hiện giờ anh có thể thỏa mãn cả hai yêu cầu kia của em, nhưng em có sẵn sàng chuyển sang làm trợ lí đặc biệt của anh không?" Mộ Du Thần nở nụ cười đầy hắc ám, đôi mắt anh ẩn chứa những ý định khó lường.
"Thế thì em an phận làm Giám đốc Kế hoạch được rồi. Anh thấy sao? Vị thế nào?" Tịch Hạ Dạ hỏi khi anh đã ăn một ít mì.